Wednesday, November 20, 2013

Nợ như chúa Chỗm mà vẫn tỉnh bơ

Ngày nay Hoa Kỳ là" độc cô cầu nợ", đây là con nợ Cha, thiếu nợ mà không ai dám đòi, xiết nợ, mới là chúa chổm thời đại !

image
 
Tục ngữ có câu:" lớn thuyền lớn sóng"
ghe ở sông rạch nhỏ ít gặp sóng to gió lớn hơn là tàu đi biển, do đó, siêu cường đệ nhất Hoa Kỳ phải chi xài lớn, xài sang là điều đương nhiên, chuyện vay nợ là điều không thể tránh khỏi.

" Đệ nhất siêu cường nào thn mặt.
Khi cần vay nợ để chi tiêu".
image
 
Nợ nần lút đầu mà Hoa kỳ vẫn:" thanh tâm trường vay nợ" thì quả là trên hành tinh nầy, chỉ có Mỹ là siêu nợ quốc tế, không sợ thiếu nợ mà còn đi vay nợ và lại được con nợ tiếp tục cho mượn. Nền kinh tế Mỹ được coi là cái nôi chung, hễ Mỹ ấm đầu, sổ mũi là thế giới rung rinh, nhất là thời kỳ khủng hoảng kinh tế, đồng Mỹ Kim thay đổi giá trị, khi xuống khi lên như nước ròng nước lớn, là chuyện thông thường. Do đó Mỹ cũng nhiều phen như " sắp phá sản" mà không bao giờ phá sản, đó mới là" độc cô cầu nợ".


image
 
Vào ngày 3 tháng 10 năm 2013, do sự bất đồng quan điểm về việc chi tiêu, chủ ý là con số tiền đi vay thêm do tổng thống Barack Obama kèm vô Obama care, làm nặng nề thêm nợ nần, kéo dài hậu quả sau nầy, do đó đảng Cộng Hòa ngăn chận ở Hạ Viện, khiến luật không thông qua. Thế là chính phủ Mỹ đành phải tuyên bố ngưng trệ các cơ quan công quyền: hơn 800,000 công chức bị cho nghỉ việc mà không có tiền trả, các công viên, thắng cảnh bào tàng viện, đài tưởng niệm… đều bị đóng cửa. Riêng về an ninh thì có đến 70 % vắng bóng ( các tổ chức khủng bố như Al Qaeda đừng tưởng bở mà ra tay, thấy vậy chớ không phải vậy). Chỉ có quân đội là vẫn được trả lương, đó là cái mà chính phủ Mỹ không bao giờ đụng đến.
image 
Theo trang mạng howstuffwork đã liệt kê 10 "chủ nợ" lớn nhất trong tổng số 11.560 tỷ USD nợ công của nước Mỹ. Nhưng với dự trù, Mỹ phải mượn nợ lên đến 16.000 tỷ, là đụng nóc nhà ( Ceiling). Theo thống kê thì Mỹ đã thiếu nợ các nơi sau đây:
1.Tại nước Mỹ:
 Công dân Mỹ và các chính quyền địa phương chính là chủ nợ lớn nhất của chính phủ Mỹ, với 4.140 tỷ USD và chiếm 36% tổng số nợ công. Tức là Mỹ vay của người nhà, với con số nhiều nhất, nên không sợ bị đòi, khi lâm nguy mượn đỡ, lúc khá thanh toán lại, đó là cái lưới an toàn.
2. Trung Cộng: là chủ nợ lớn thứ 2 của chính phủ Mỹ, với 1.260 tỷ USD và chiếm 11% tổng số nợ công. Nợ của Trung Cộng chỉ chiếm con số 11 % nên không đáng ngại, dù cho đại tướng Uất Trì Cung thời đại là Trì Hạo Điền muốn xiết nợ Mỹ, thì cũng chẳng ngán, mang quân qua đòi nợ là ôm đầu máu ngay.

image
 
3. Nhật Bản: Xứ sở hoa anh đào là chủ nợ lớn thứ 3, với 1.120 tỷ USD và chiếm 9,6% tổng số nợ công của nước Mỹ. Đây là đồng minh thân cận của Mỹ, Nhật cũng là nước chịu ơn Mỹ sau đệ nhị thế chiến với " bên thắng cuộc" chẳng những không trừng phạt" bên thua cuộc" như Việt Cộng đới xử tàn ác với quốc gia, do đó Nhật lớn mạnh và trở thành một trong các trung tâm kinh tế toàn cầu. Cho nên Mỹ thiếu nợ Nhật cũng chỉ là chuyện trao đổi nhau thôi.
4. Brazil:
 là chủ nợ lớn thứ 4 của Mỹ, với 253,4 tỷ USD và chiếm 2,2% tổng số nợ công. Được ghi nhận là quốc gia có nền kinh tế phát triền khá nhất vùng Châu Mỹ La Tinh.
5. Vùng lãnh thổ Đài Loan:
 Hòn đảo Đài Loan là chủ nợ lớn thứ 5, với 196,6 tỷ USD và chiếm 1,7% tổng số nợ công của Mỹ.
6. Thụy Sĩ:
 Đất nước Thụy Sĩ nhỏ bé chuyên về du lịch và ngân hàng là chủ nợ lớn thứ 6 của Mỹ, với 192,7 tỷ USD và chiếm 1,7% tổng số nợ công.
7. Liên bang Nga:
 Là chủ nợ lớn thứ 7 của Mỹ (với 162,9 tỷ USD,1,4% tổng số nợ công) trong năm 2011, Tổng thống Putin đã nói Mỹ bị "tê liệt" trong nền kinh tế thế giới.
8. Luxembourg
: Đất nước nhỏ xíu ở Châu Âu này là chủ nợ lớn thứ 8 của Mỹ, với 144,7 tỷ USD và chiếm 1,3% tổng số nợ công 11.560 tỷ USD.
9. Vương quốc Bỉ: 
Vương quốc Bỉ là chủ nợ lớn thứ 9 của Mỹ, với 143,5 tỷ USD và chiếm 1,24% tổng số nợ công.
10. Hong Kong:
 Vùng lãnh thổ Hong Kong xếp thứ 10 trong số các chủ nợ lớn nhất của nước Mỹ, với 142,9 tỷ USD và chiếm 1,2% tổng số nợ công.
image
 
Đây không phải là lần đầu tiên nước Mỹ lâm vào tình trạng" hết tiền" trả công chức", mà trước đây, năm 1996, dưới thời tổng thống Bill Clinton, tình trạng bế tắt kéo dài 21 ngày và sau đó thì đâu lại vào đấy. Mỹ là nước" muốn thiếu nợ" vì nhờ đó mà các chủ nợ phải có bổn phận nuôi con nợ sống mạnh, sống dai và sống mãi để " trả nợ ", chớ rủi con nợ khánh tận là coi như mất hết tiền.

Nền kinh tế Mỹ phát triển là nhờ" thiếu nợ", các chủ nợ phải liên hệ chặt chẽ với con nợ trong giao thương hai chiều, đây mới đúng là:" tình hữu nghị giữa con nợ và chủ nợ bền vững như răng với môi, hễ môi hở thì răng lạnh", tức là con nợ èo uột là chủ nợ cũng phải "nhăn mặt" và lo âu. Một điều quan trọng là con nợ là đệ nhất siêu cường, có bom nguyên tử, khoa học kỹ thuật tiên tiến hàng đầu thế giới, con nợ lại là nơi in tiền, nếu cần quỵt nợ, thay đổi giá trị đồng Mỹ Kim, hay in thêm tiền, là những cách quỵt nợ theo đúng bài bản "kinh tế tài chánh". Các nước nào giữ đô la Mỹ là đang cầm lưỡi dao, mà cán dao do Mỹ giữ, khi Mỹ vung tay lên là lưỡi dao làm đứt tay, trúng thương các chủ
nợ !.


image
 
Chủ nợ cũng là bạn hàng "thân thương" của Mỹ, hay có quan hệ sâu xa đến quyền lợi, chớ không phải ai muốn làm chủ nợ của Mỹ cũng được. 
Hoa Kỳ "chọn mặt vay tiền", nếu Việt Nam có quyền lợi nhiều như Đài Loan, Hồng Kông, Ba Tây… cũng trở thành chủ nợ của Mỹ, nhưng rất tiếc là Việt Nam chỉ bòn rút, xin viện trợ, bán qua Mỹ nhiều hơn mua từ Mỹ sản xuất, nên Việt Nam chưa hội đủ "tiêu chuẩn" làm chủ nợ của Mỹ!
 
Trên thế giới, các nước mạnh ở Âu Châu như Pháp, Đức, Anh…cũng đi tìm những nơi có quyền lợi để sẵn sàng thành con nợ, đó là điều mà các nước tiên tiến áp dụng để ràng buộc nhau trong quan hệ kinh tế, tài chánh.
Những nhà kinh TÉ (chớ không phải kinh TẾ) ở Việt Nam, vĩ đại như khỉ thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, có tên mới là Mr. Bean, có mấy bằng đại học trong tay mà vẫn "dốt", đừng thấy Mỹ thiếu nợ như chúa Chổm mà mừng, cho là thế nào "đế quốc Mỹ phải sụp đổ", giới tay búa, tay bù lon, mỏ lết (công nhân) đứng lên thành lập "chính quyền vô sản chuyên chính" như kiểu Liên Xô…còn lâu mới có.
 
Cái màn ngân sách cạn kiệt, ảnh hưởng cả nước Mỹ, làm rung động toàn cầu xảy ra ở Bắc Mỹ, không có gì mới mẻ cả, nhưng Mỹ vẫn "thanh tâm trường tiêu xài", cũng viện trợ, đóng góp quỷ cứu trợ Liên Hiệp Quốc, vẫn duy trì quân đội nhà nghề tại nhiều nước, các công ty tư vẫn hoạt động bình thường…tức là Mỹ không sụp đổ đâu, đừng tưởng bở, hết cơn thiếu nợ đến hồi thặng dư.

" Còn trời, còn nước, con non.
Truyền thống thiếu nợ, nước Mỹ thiếu dài dài thôi".

Nước Mỹ theo thể chế Liên Bang, khi liên bang khánh tận, thì các tiểu bang vẫn hoạt động, nên các chủ nợ chỉ xiết liên bang, đó là những building làm việc các bộ, xiết nợ mấy nơi nầy là mang họa, vì phải trả tiền cho công chức, chi phí điều hành….còn muốn mang người sang thay thế, thì luật di trú của Mỹ ngăn chận, đó là những hàng rào an toàn giúp cho con nợ Hoa Kỳ mạnh dạn đi vay tiền, mà không sợ bị ai gây áp lực.
image
Thế giới quan tâm đến tình trạng bế tắc của "độc cô cầu nợ" nhưng không lo nhiều, nên thị trường chứng khoán vẫn ổn định, dù cổ phiếu nước Mỹ có giao động chút ít, các nước Âu Châu, các nhà kinh tế hàng đầu thế giới vẫn lạc quan, hai đảng lớn là Dân Chủ và Cộng Hòa vẫn kèn cựa, mặc cả để "vay nợ" cho hợp lý.  Riêng vị tổng thống da đen đầu tiên của Hiệp Chủng Quốc Hoa Kỳ, chưa làm gì nổi bật, ngoài những vụ lẻ tẻ như giết được trùm khủng bố Osama Bin Laden, đúc tượng vinh danh mục sư Luther King…do đó ông muốn để đời là Obama Care, nhưng với dân số đông hơn 300 triệu, việc chăm sóc sức khỏe nầy làm hao tốn quá nhiều tiền, móc túi từ người đi làm đến hưu trí, lãnh tiền già…làm thiệt hại lâu dài cho nền kinh tế quốc gia. Đó là lý do mà đảng Cộng Hòa  ngăn chận, họ đồng ý vay tiền để điều hành guồng máy quốc gia, nhưng không chấp nhận luôn Obama Care, cái mà tổng thống Barack Obama muốn lưu danh thiên cổ.

" Mưu sự tại tổng thống.
Thành sự tại quốc hội"

No comments:

Post a Comment